Phiếm – Em ơi, đếm xong tiền mừng cưới chưa, lại đây với anh! – Từ từ đã anh yêu, em muốn hỏi ý anh xem mình sẽ đẻ mấy con? – Thành thị đang khuyến khích sinh con, hãy cho anh bốn đứa nhé! – Anh nói đùa vui ghê! Càng nhiều con càng khổ vì lo. Anh không mang nặng đẻ đau, nên đâu có sợ con vừa lọt lòng mẹ đã chết vì thuốc chích ngừa, hay bị rớt xuống đất vì bất cẩn của điều dưỡng… – Nếu vậy đừng chích ngừa, còn khi trao cho điều dưỡng anh sẽ chuẩn bị một phong bì thật dày, được chưa? Nào, lại đây với anh… – Xứ mình tỷ lệ bệnh tật hàng đầu thế giới, không chích ngừa là thế nào? Chưa hết, anh có biết giá sữa bây chừ người ta nhập một bán sáu không? Còn khi con tới tuổi biết ăn, phải đau đầu vì lựa thức ăn gì, chọn đồ uống gì không có hóa chất… – Em lo xa quá, biết đâu tới đó người ta đã quản lý chém đẹp thực phẩm cho dân yên tâm ăn uống? – Anh có nhớ từ xìcăngđan nước tương chứa 3-MCPD tới giờ là mấy năm không? Sáu năm rồi đó, mà khả năng và trách nhiệm của các cơ quan kiểm soát đồ ăn thức uống của dân có lớn lên được bao lăm đâu! Nên em nghĩ vợ chồng mình phải quán triệt xong cái vụ con cái này em mới yên tâm động phòng! – Vậy thì một đứa thôi, được chưa? – Chưa được! – Còn gì nữa hở trời? – Anh phải lấy cho em coi cái sổ hồng nhà anh đã. Em muốn yên tâm là con mình sau này chắc chắn sẽ được nhận vào lớp một! – Bộ em điên hay sao mà đêm tân hôn đi gõ cửa phòng bác mẹ hỏi chủ quyền nhà? – Điên đó! Điên mới lấy kẻ không biết lo cho ngày mai con cái! – A, vậy là tôi lấy phải con điên! – Làm đơn ly dị đi, con điên này ký liền! Người già chuyện |