Cụ vẫn nhớ đến bà xã của mình, dù cụ bà đã chết hơn một thập niên trước
Suốt Cuộc đời mình, cụ Carmelo cũng chưa biết đến bệnh nặng là gì. Về nguồn nước sinh hoạt, cụ Carmelo san sớt, cụ thường dùng một loại nước suối chảy xuống từ đỉnh núi Illampu phủ đầy tuyết trắng, một trong những rặng núi cao nhất của Bolivia.Cụ Carmelo cũng thừa nhận rằng suốt đời mình, cụ chưa từng đi xa quá Thủ đô La Paz, cách nơi cụ đang sinh sống khoảng 80km. Cụ Carmelo cùng những đứa chắt của mình bên ngoài ngôi nhà ở làng Frasquia, Bolivia. Cụ có 40 cháu và 19 chắt, hầu hết họ đều sống ở thôn làng Frasquia, một nơi nằm cách con đường gần nhất ở Warisata khoảng 2 giờ đi bộ.
Tôi không bao giờ ăn mì hay gạo mà chỉ ăn lúa mì mà thôi. Vị giám đốc phòng đăng ký dân sự Bolivia, ông Eugenio Condori, trưng ra tấm giấy đăng ký cho hãng tin AP biết, trên tấm giấy đó có đề ngày sinh chuẩn xác của cụ Carmelo là ngày 16/7/1890.
Trước đó, các trẻ sinh ra đã được đăng ký với các giấy phép rửa tội từ một nhà thờ Công giáo La Mã ở nơi gần nhất, có chí ít là 2 người chứng trong lễ rửa tội cho đứa bé lọt lòng. Trong ba người con của cụ Carmelo, hiện chỉ còn độc nhất vô nhị một người còn sống: Cecilio, 67 tuổi. Ông Eugenio cũng khẳng định rằng, ông chẳng thể cung cấp giấy chứng thực rửa tội của cụ ông Carmelo cho các phóng viên AP vì đó là giấy tờ cá nhân.
Lúc còn sung sức, cụ Carmelo thường hay đi săn bắn và thích ăn món thịt cáo. Cụ Carmelo không uống rượu, mặc dù thời trẻ cụ cũng thường uống tí đỉnh.
Cụ Carmelo cho biết, bí quyết sống của cụ là sự mộc mạc, giản dị. Tôi tự trồng khoai tây, các loại đậu hạt và củ oca (một loại cây thực phẩm vùng núi Andes) để làm thức ăn”. Người cháu của cụ Carmelo cho biết, gia đình anh đã trình chính quyền giấy rửa tội của ông nội anh và cụ Carmelo có đủ các điều kiện để được hưởng trợ cấp hàng tháng cho người cao tuổi. Ông Eugenio Condori giảng giải rằng, không có giấy khai sinh vì thủ tục kê khai này không hề tồn tại ở giang san Bolivia cho đến năm 1940.
Eugenio Condori cho biết thêm: “Tại Bolivia thời khắc đó, giấy chứng nhận rửa tội được công nhận là có giá trị về mặt pháp lý vì vào những ngày đó, các cha xứ sẽ đứng ra đại diện cho bố mẹ của đứa trẻ”. Cụ ăn nhiều thịt cừu và cụ cũng thích thịt lợn nhưng món này thường không có sẵn.
Cụ để râu dài, móng tay dài và đôi khi mặc những bộ trang phục giống hệt nhau. Trang phục của cụ còn bao gồm những đôi dép xăng-đan có đế bằng cao su, cụ hay đội một chiếc mũ len khá rộng vành để bảo vệ đầu và mặt tránh tiếp xúc với ánh nắng nung đốt của vùng núi Andes.
Với cụ Carmelo, dù không nhớ chính xác là mình bao lăm tuổi, nhưng anh Edwin Flores, 27 tuổi, cháu trai của cụ nói rằng, ông nội anh đã tham gia chống chọi trong cuộc chiến giữa Chaco và Paraguay vào năm 1933.
Bí quyết sống trường thọ Liệu cụ Carmelo đã sống như thế nào để có thể kéo dài tuổi thọ của mình? Cụ Carmelo hiện đang có một bầy gia súc chăn thả gồm cừu và bò, cụ san sớt về đời sống của mình một cách thiệt thà: “Tôi đi bộ rất nhiều, thường đi cùng bầy gia súc của mình. Cháu trai Edwin Flores, vợ của Edwin và 2 đứa con hiện đang sống sát vách ngôi nhà của cụ Carmelo.
Nguyễn Thanh Hải (Theo NEWS, 8/2013). Cuộc thế bị quên lãng của cụ ông 123 tuổi Chân tấp tểnh đi xuống một con đường mòn đầy bụi bặm, cụ Carmelo chào đón các phóng viên AP bằng một cái bắt tay đầy hiếu khách, nụ cười chất phác và phúc hậu.
Trong câu chuyện về sự trường sinh, sách Kỷ lục Guinness thế giới cho biết người sống thọ nhất thế giới (có giấy tờ xác thực) là cụ bà Misao Okawa, một phụ nữ người Nhật, 115 tuổi; trong khi đó, trường hợp sống lâu nhất trong lịch sử nữ giới lại thuộc về cụ bà Jeanne Calment, người Pháp, cụ mệnh chung vào năm 1997, thọ 122 năm và 164 ngày.