Chứ bỏ tiền túi làm việc cho mình thì than vãn với ai. Chỉ việc này mới có thể rút tít dùng chữ tiền túi: “Ông M đã bỏ tiền túi ra trong chuyến sang Mỹ dự hội thảo về vấn đề an toàn thực phẩm, trong khi Bộ không tìm đâu ra nguồn tiền”. Đỗ Đức. Trong trường hợp này chữ bỏ tiền túi là để chỉ hành động cao cả của một con người có bổn phận, đã bỏ cả phần tiền riêng của mình cho công việc chung, thì chữ tiền túi mới là đúng chỗ.
Chẳng tiền túi của mình thìa là tiền móc túi hay sao mà phải nhấn mạnh? Chuyện bỏ tiền trong túi ra dùng vào việc hàng ngày cho nhu cầu của mình là chuyện bao đời chứ đâu có gì lạ. Viết những dòng này cũng chỉ vì việc đó. Vợ chồng Bảo Long - Mỹ Hương bỏ tiền túi cho hòa tấu Tango - Jazz Một anh bạn bảo với tôi, dùng chữ kiểu ấy thì sẽ có muôn nghìn “ông X, Y, Z nào đó bỏ tiền túi ra lập doanh nghiệp”.
Cơ man nào là chuyện đều phải dùng tiền tài túi mình. Rồi cũng có thể ông A, bà B bỏ tiền túi ra mua đồ, chị X bỏ tiền túi ra mua rau, cô N bỏ tiền túi ra mua sữa cho con. Báo TT&VH đã có bài viết về việc dùng từ ngữ nhằm bảo đảm cho sự trong sáng của tiếng Việt, tôi rất hoan nghênh.